Sau nhiều nhiều tiếng từ sân bay Kath về Pok là lúc nửa đêm. Vậy mà sáng cũng kịp dậy sớm, sửa soạn rong ruổi vòng quanh Pok
By: Hiếp Ảnh gia Mai Anh + Đồng bọn
Sáng sớm ngày đầu tiên
Văn phòng tour thằng A họ của Prem
Bắt taxi ở đây khá dễ, giá mỗi chặng 200-500 đồng nepal, các tài xế đều có thể nói được tiếng anh
Taxi 4 chỗ, bạn có thể ngồi 5-7 người không sao :D. Miễn là nhét vào được
5 đứa trong đoàn "đi bộ" lang thang, thì thời điểm này tôi với 2 đồng chí sg đang bay dù trên trời |
Các trạm trổ thiết kế ở đây khá lạ |
Jangchub Choeling Monastery
Như các bạn
biết đất nước Nepal là một đất nước nghèo nhất thế giới nên việc thuê
một cty địa phương sẽ mang lại lợi ích cho nền kinh tế địa phương. Tốc
độ tăng trưởng nhanh chóng về du lịch ở Nepal cùng với sự vắng mặt của
một chính sách điều tiết và kiếm soát đã làm gia tăng sự cạnh tranh ko
lành mạnh giữa các cty du lịch (cái này khá giống với Vietnam) để giảm
các chi phí dịch vụ, các cty du lịch đã bằng cách nào đó trốn thuế, cắt
bỏ bảo hiểm hay trả lương quá thấp cho các porter cũng như các khoản chi
phí đáng phải chi cho môi trường, người dẫn đường và khách trong mỗi
chuyến đi. Hành động như vậy ko chỉ làm mất đi lợi nhuận của những địch
vụ hướng dẫn leo núi và khuân vác mà còn ảnh hưởng tới việc cung cấp
hàng hóa cho khách du lịch. (Cái này khi mọi người đi leo núi sẽ thấy
rất rõ, việc khách du lịch không chuyên phải leo bộ lên những đỉnh núi
từ 2000 -8000m dài ngày mà ko có những dịch vụ của những người khuân vác
và cung cấp đồ ăn uống cơ bản ở những trạm nghỉ của người dân địa phương thì
không bao giờ khách du lịch có thể đi được. Ở các cung đường đi bộ và xe
đạp Mai Châu và Phù Luông Thanh Hóa mô hình du lịch bền vững làm khá
tốt) . Thế nên bằng cách trả mức tiền thấp hơn khách du lịch có thể tiết
kiệm được tiền nhưng sẽ phải trả nhiều chi phí trực tiếp cho cộng đồng
địa phương.
Theo
UN-WTO khuyên hãy sử dụng một công ty địa phương có trách nhiệm xã hội
để giải quyết vấn đề, tăng cường sự nhảy cảm văn hóa và mội trường giữa
khách du lịch với người dân và môi trường. Tiêu chuẩn du lịch bền vững
Thức ăn đường phố, bữa trưa của mấy A E bay dù chúng tôi, nhìn có vẻ màu sắc và đẹp mắt nhưng ăn thì khó có thể mà nuốt nổi |
Hổ lốn đây, tôi ko dám ăn còn thằng cu E ăn vào kêu đi nhà vệ sinh luôn |
Tashi Pakhel Làng người Tây Tạng ở Pokhara |
Một nhà nghỉ trên núi, vew rất đẹp. Lúc tụi tôi đang bay dù, mấy đứa ko bay leo núi chụp được |
Bãi cất cánh |
Thêm chú thích |
Cơm rang, là món ăn an toàn và dễ ăn nhất ở đây |
Chiếc xe van 12 chỗ đón chúng tôi từ sân bay sau bữa tối sớm và chuẩn bị
một ít hoa quả với nước chúng tôi chạy thẳng tới Pokhara.
Thực tế thì trong kế hoạch ban đầu của tôi thì ý định sẽ cắm trại ngay bờ sông Trisuli chơi thuyền hơi và tự làm bữa tối. Ngày hôm sau chơi thuyền cả ngày đến chiều tối thì
lên đường đi tiếp Pokhara. Nhưng sau chuyến bay dài từ KUL-KAT (3:15:Pm) và bước ra sân bay mọi người đều cảm thấy mệt và đói thì việc đầu tiên phải làm là tìm một nhà hàng rồi oánh chén nhiệt tình.
Bữa tối sớm no nê ngoài kế hoạch và mất khá nhiều thời gian để thoát khỏi ùn tắc đường ở kathmandu thì mọi người bắt đầu chìm vào giấc ngủ quên luôn ý định cắm trại. (Nói thêm ở Kat thủ đô của Nepal, là một thành phố khá đông đúc nhộn nhịp chẳng thua kém mấy về mật độ dân số ở HN vậy nên các giờ cao điểm nạn tắc đường sảy ra là thường xuyên cộng với hạ tầng đô thị luôn luôn hay lúc nào cũng đang ở tình trạng sửa chữa chắp vá mở rộng, nó khá cũ kỹ bụi bặm)
Trong giấc ngủ ngắn chập chờn trên xe tôi vẫn cảm nhận được tốc độ xe chạy trên đường dèo khá nhanh dù mặt đường không hẳn là tốt lắm. Ổ trâu ổ gà thì không phải là ít. Chạy xe bên Nepal giống Indea là bên trái thay vì bên phải như ở VN thế nên thỉnh thoảng mở mắt có một xe nào đấy chạy ngược chiều với tốc độ cao thì cứ giật mình thon thót sợ đâm. Nhiệt độ ban đêm xuống khá thấp mặc dù ban ngày trời nắng to và ấm, tôi lôi cả cái túi ngủ mang theo để đắp.
Cả chặng đường dài từ Kat - Pok và những chặng Pok-Lum hay Lum-kat sau này (mỗi chặng ~250k) tôi để ý ko hề thấy XX như ở VN mình. Mà chỉ có chốt kiểm tra của quân đội thì phải ko hề thấy có XX gây phiền hà hay làm $ gì cả.
Với chặng đường 250km đường đèo mà từ 3:15:pm mà mãi đến tầm 3:30:am hôm sau chúng tôi mới tới Pokhara, trừ thời gian ăn tối la cà và nghỉ 1 lần giữa đường thì chúng tôi phải mất tới 8 tiếng để đi từ Kat-Pok
Xem tiếp ngày thứ hai ở pokhara
0 nhận xét: